“Tôi có thể bảo vệ mọi người”, Lý Dục Thần nói.
“Cậu?”
Chị Mai sửng sốt, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Ông chủ Vương bật cười nói: “Tiểu Lý, cậu có biết Vương Tông Sinh là ai không? Ông ta là người đứng đầu Thái Cực Nam Phái, nhiều năm trước võ công đã đạt đến Hóa Kình. Tôi nói thế chắc cậu không thể hình dung, cậu xem…”
Nói rồi ông ấy giơ bàn tay ra, lòng bàn tay dần biến thành màu đỏ thắm, sau đó lật bàn tay lại ấn xuống.
Trên nền gạch cứng xuất hiện thêm một ấn tay sâu hai centimet.
“Mấy năm đầu tôi luyện Thiết Sa Chưởng, sau đổi thành luyện Chu Sa Chưởng, người trên giang hồ đặt cho tôi biệt danh là Thiết Thủ Như Lai. Chị Mai cậu xuất thân từ Thiên Môn, sau đó đi vào võ đạo, vì nhanh nhẹn linh hoạt, chủ yếu luyện ám khí, trên giang hồ cũng có biệt hiệu là Thiên Thủ Quan Âm”.
Chị Mai bất mãn nói: “Ông nói mấy chuyện này làm gì?”
“Chẳng phải đang cho Tiểu Lý biết một chút đó sao?”
Lý Dục Thần lại cười thầm, Thiết Thủ Như Lai, Thiên Thủ Quan Âm, hai người này đúng là một đôi.
Sư phụ Vinh cười nhạo nói: “Thiết Thủ Như Lai gì chứ, tự ông gọi mình chứ gì? Tiểu Lý, cậu đừng nghe ông ta nói, biệt hiệu của ông ta là Phật Cười, cậu nhìn mặt ông ta đi, cái tên này vừa nhìn đã nhớ ngay”.
Tiểu Dương bên cạnh nói: “Sư phụ, ông không thể hiện tuyệt chiêu của mình chút à?”
Sư phụ Vinh nói: “Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3658750/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.