Một chốc một lát cũng không hỏi ra được gì từ chỗ sư phụ Vinh, Lý Dục Thần bèn xin nghỉ phép với chị Mai vì anh muốn đến nhà họ Lâm một chuyến.
Lâm Thượng Nghĩa đã xuất viện.
Nếu đã biết kẻ giở trò sau lưng là nhà họ Triệu thì cũng không cần thiết phải giả vờ bệnh ở bệnh viện nữa.
Sau khi Lâm Thượng Nghĩa ra viện bèn gọi điện cho Lý Dục Thần, nói rằng dù bất kể thế nào thì anh cũng phải đến thăm ông cụ trước năm giờ chiều.
Dù sao Lý Dục Thần cũng phải giúp Lâm Thượng Nghĩa châm cứu để kéo dài mạng sống nên đương nhiên là đồng ý.
Vừa đến khu biệt thự sơn trang Bắc Khê, Lý Dục Thần đã nhìn thấy bà Nghiêm Tuệ Mẫn và Lâm Mộng Đình đứng ở cổng từ xa.
Lý Dục Thần vừa xuất hiện, Nghiêm Tuệ Mẫn đã chỉ vào anh nói: 'Đến rồi, đến rồi!"
Sau đó, bà ta bỗng dưng cầm lấy cây chổi bên cạnh, bắt đầu quét cổng.
Lý Dục Thần nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, hành động này là sao?
Anh đi sang lên tiếng chào hỏi: "Bác Lâm, Mộng Đình..."
"Dục Thần tới rồi à!"
Bà Lâm cười trả lời, song, tay vẫn không ngừng tiếp tục quét đất rồi quét đến dưới chân anh.
Lý Dục Thần vội vàng né sang bên cạnh mấy bước.
Ai ngờ anh vừa nhúc nhích, bà Lâm cũng đuổi theo sau.
Anh đi đến đâu, bà Lâm quét đến chỗ đó.
Vừa quét, bà ta còn vừa nói: "Dục Thần, nào đến đây, đi theo tôi".
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3658706/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.