“Anh ta ư?”, Lâm Mộng Đình bĩu môi: “Phải nói sao nhỉ, có hơi vô học, nói nặng hơn là phá của. Hồi còn đi học thành tích của anh ta không tốt, sau đó được đưa ra nước ngoài mạ vàng, anh ta quen được một nhóm con nhà giàu ở nước ngoài, cả ngày chỉ biết đua xe, đi hộp đêm, sau này gây chuyện, bác cả đón anh ta về nhà, cho anh ta mấy dự án để làm, đa số đều bị lỗ, anh ta còn thường xuyên qua lại với mấy người chẳng ra gì. Mẹ tôi ghét anh ta lắm, nhưng bố tôi không cho bọn tôi nói”.
“Tại sao vậy?”
“Chắc là vì ông nội. Nghe nói gia chủ nhà họ Lâm vốn phải là anh trai của ông nội, cũng chính là ông nội cả của tôi. Sau này nhà họ Lâm gặp khó khăn, ông nội cả của tôi qua đời, ông nội tôi lại còn sống. Ông ấy cảm thấy mình nợ ông nội cả nên coi bác cả tôi như con trai ruột, do đó cũng rất cưng chiều anh họ tôi”.
“Ra vậy”.
Lý Dục Thần sáng tỏ.
Nếu như vậy thì chuyện này không dễ giải quyết rồi.
Ban đầu Lý Dục Thần định giải quyết trực tiếp, điều tra rõ động cơ của Lâm Thiếu Hằng, sau đó đi tìm kẻ dùng sách Đinh Đầu Tiễn với ông cụ Lâm, những việc còn lại giao cho nhà họ Lâm xử lí là được.
Nhưng bây giờ biết được những điều này, anh cảm thấy hơi khó giải quyết.
Dù ông cụ Lâm có biết là do Lâm Thiếu Hằng làm, chỉ cần không phát sinh nguy hại mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3658693/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.