Hà Gia Xương khi nhìn thấy đứa cháu gái yêu quý của mình thì mừng như điên. Nước mắt ông lão chín mươi mấy tuổi chảy ròng ròng, cứ ôm chặt lấy cháu gái không chịu buông.
Biết được Hà Ái San được cứu khỏi tay tên tướng quân ở Tam Giác Vàng thì cả nhà họ Hà đều vừa biết ơn vừa khâm phục Lý Dục Thần.
Ban đầu, trong gia tộc còn dị nghị về việc giao một nửa Hào Giang cho nhà họ Lý, nhưng bây giờ đã hoàn toàn không còn tiếng nói nào nữa.
"Cậu Lý bình định Tam Giác Vàng rồi, không biết đã cứu bao nhiêu người, bao nhiêu gia đình, đúng là công đức vô lượng!" Hà Gia Xương nói.
Lý Dục Thần không biết mình làm những việc này thì có bao nhiêu công đức. Công đức là một thứ rất huyền diệu, ngay cả trong những quyển sách tiên huyền ảo trên Thiên Đô cũng không viết rõ ràng, có vẻ như rất quan trọng nhưng lại không có một tiêu chuẩn thống nhất nào.
Anh cười cười, không coi trọng lắm.
Hà Gia Xương nói với Lý Dục Thần là đội do Lý Ngôn Thành cử đến đang ở Hào Giang, ông ta đang cử người phối hợp hết sức để thanh toán tài sản, bao gồm cả sòng bạc Ngân Sa vừa tiếp quản.
Hiện tại, vốn đầu tư đứng sau Ngân Sa đã rút khỏi Hào Giang, toàn bộ sòng bạc ở Hào Giang đều thuộc về nhà họ Hà, tất nhiên là có một nửa thuộc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3510774/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.