"Sư muội Vãn Tình, là huynh đây, muội không sao chứ?"
"Muội không sao, mọi người tới kịp quá, nếu chậm thêm nửa ngày nữa thì bọn huynh sẽ không gặp được muội nữa rồi."
Đỗ Thanh Hồi nói với Lý Dục Thần: "Dục Thần, nơi này giao cho huynh, đệ đi cứu sư tỷ của đệ đi."
Lý Dục Thần gật đầu: "Sư huynh, huynh cẩn thận, vừa rồi Phật quang chính pháp này rất kỳ lạ, chắc chắn không phải là năng lực mà yêu tăng Long Bà Ba Dục này nên có."
"Huynh cũng nhận ra rồi." Đỗ Thanh Hồi nói: "Để tìm sư tỷ của đệ, huynh đã cố ý tra cứu tư liệu thượng cổ của vùng Nam Dương, tương truyền bên bờ sông Mê Kông có một nơi Phật cổ an nghỉ, trấn áp Tà Thần thời thái cổ, có lẽ là nơi này rồi."
"Thảo nào! Hóa ra là sức mạnh của Phật cổ!" Lý Dục Thần nhìn xung quanh, thần thức cẩn thận quét từng nơi: "Sư huynh cẩn thận nhé, đệ đi cứu sư tỷ, chúng ta hợp sức giết tên yêu tăng này!"
Nói xong, anh rút kiếm xông vào.
"Khặc khặc khặc!" Long Bà Ba Dục cười quái dị: "Không ngờ các người lại đoán được đó! Đã biết là nơi Phật cổ an nghỉ rồi vậy còn không ngoan ngoãn quỳ xuống tiếp nhận sự rửa tội của Phật pháp đi!"
Nói xong, hai tay ông kết ấn, miệng lẩm bẩm niệm chú.
Phật quang lại sáng lên, bức tượng Phật bằng vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3508912/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.