Vì vậy, ở nơi này ông ta gần như không triển khai lực lượng phòng vệ nào, chỉ có vài tên vệ sĩ.
Tất nhiên, ông ta vẫn có một điểm tựa rất lớn, đó là "quốc sư" mà ông ta đã mời tới - Thái Vu Long Tăng.
Có một cao thủ như vậy ở đây, cho dù có đội đặc nhiệm len lỏi vào, ông ta cũng không lo sợ.
Nhưng ba người này làm cách nào mà xâm nhập vào được?
Quốc sư đâu?
Hai tên vệ si phía sau cửa lập tức rút súng, nhưng chưa kịp nổ súng thì đã bị một chàng trai khỏe mạnh đánh ngã bằng hai quyền.
Chàng trai này trông rất giận dữ, dù cách xa như thế, Tác Cương vẫn có thể cảm nhận được luồng giận dữ tỏa ra từ anh ta.
Sau đó, ông ta nhìn thấy Mục Khôn đang co ro phía sau.
Tác Cương nheo mắt, hỏi to: "Mục Khôn, chuyện gì vậy?"
Mục Khôn tỏ vẻ rất sợ hãi: "Tướng quân... tôi... tôi..."
Ông ta nói mãi mà không nói được lý do.
Nhưng chỉ một tiếng "tướng quân" cũng đã phơi bày thân phận của đối phương rồi.
Lý Dục Thần chỉ tay về phía ông ta: "Sứ mệnh của ông đã hoàn thành, có thể chết được rồi."
Trên người Mục Khôn bùng lên những vòng điện quang, kèm theo tiếng xì xì, trong giây lát ông ta đã biến thành tro tàn rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3500893/chuong-1295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.