"Cô Tra, tôi không phải sợ cô,
cũng không sợ nhà họ Tra. Tôi chỉ vì nể mặt sư môn của cô, nên mới cho cô chút
mặt mũi mà thôi. Hàng thuật của Mã thần nữ xuất thần nhập hóa, nhưng còn cô,
thiên phú cao tới đâu, mới học được vài năm? Ngoài chơi với mấy con sâu ra, e
là cô còn chưa năm được tinh túy của hàng thuật ấy chứ? Tôi khuyên cô một câu,
đừng để bị lợi dụng mà còn không biết. Một cô gái xuất chúng như cô muốn tìm bạn
trai, chọn đại một công tử giàu có là được, hà tất gì phải treo cổ trên cái cây
xiêu vẹo này?”
"Phi!" Mã Sơn hung hăng
nhổ một ngụm nước bọt: "Mày mới là cây vẹo! Cha mày là cây vẹo, ông nội
mày là cây vẹo, cả nhà mày là cây vẹo! Mẹ kiếp, tổ tiên của mày có phải treo cổ
trên cây vẹo không? Nếu không thì cha mày bắn vào cây vẹo rồi nhét vào bụng mẹ
mày, trong đầu mày toàn là nhựa cây thôi phải không?”
Lời mắng chửi này khiến Thái Hòa
Trung choáng váng ngơ ngác.
Anh ta đã từng gặp rất nhiều cao thủ
võ đạo trên thế giới, nhưng chưa từng thấy ai giỏi chửi mắng như vậy? Tên này có
khác gì một tên lêu lổng đầu đường xó chợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3490119/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.