Tra Na Lệ hừ lạnh một tiếng, ngẩng mặt lên, đi ra ngoài.
“Vợ à, em nhẫn tâm quá!”, Mã Sơn ôm háng, lảo đảo đi theo ra ngoài.
Họ vừa tới cửa chính của sòng bạc thì trông thấy một người phụ nữ có vẻ như là quản lý sảnh đi về phía này, khom người hỏi: “Xin hỏi có phải là anh Mã Sơn và chị Mã không ạ?”
Tra Na Lệ tức giận nói: “Không phải!”
Người phụ nữ kia thoáng sửng sốt, tưởng mình nhận nhầm người.
Mã Sơn chạy tới sau, vội vàng cười làm lành: “Phải phải, là bạn gái, chưa phải chị Mã”.
“Ồ, ra vậy!”, người phụ nữ kia che miệng cười khẽ: “Ở chỗ chúng tôi, vị hôn thê cũng có thể gọi theo họ nhà trai”.
Tra Na Lệ sầm mặt lại, đúng là có một trăm cái miệng cũng không giải thích được!
Mã Sơn cười ngu ngơ.
Người phụ nữ kia lấy ra một tấm thẻ phòng đẹp mắt đưa cho Mã Sơn, nói: “Anh Mã, chị Mã, đây là phòng của anh chị. Cậu Hà nhờ tôi chuyển lời cho anh chị, xin lỗi anh chị vì phòng Tổng thống đã bị người khác đặt trước mất rồi, phòng Đại Đô Hội này là phòng tốt nhất chỉ xếp sau phòng Tổng thống, mời anh chị tạm thời ở lại đây”.
Mã Sơn nhận lấy thẻ phòng: “Không sao, không sao, hahaha, vợ à, chúng ta đi ăn khuya trước hay đi xem phòng trước?”
Tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3483268/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.