Anh ta chỉ biết Lương Tri Huyên là Tông Sư, còn rốt cuộc lợi hại tới đâu thì không rõ.
Nhưng ông nội của anh ta – vua sòng bài Hào Giang Hà Gia Xương rất tôn sùng Lương Tri Huyên, từng muốn mời Lương Tri Huyên tới Hào Giang nhưng bị Lương Tri Huyên từ chối.
Sau đó, không rõ nhà họ Lý đưa ra điều kiện gì mà mời được Lương Tri Huyên, khiến Hà Gia Xương vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng, đến giờ nhắc lại vẫn thấy không vui.
Hà Quảng Chí thấy khí thế của Mã Sơn không thua Lương Tri Huyên, trong lòng chợt nghĩ, nếu như anh ta mời được Loạn Quyền Mã Sơn tới Hào Giang thì có phải là ông nội anh ta sẽ vui vẻ không?
Lý Ngôn Thành đứng trước mặt Lý Dục Thần, quan sát anh mấy lượt, hỏi: “Cậu chính là Lý Dục Thần à?”
“Đúng vậy, là tôi”, Lý Dục Thần lạnh nhạt đáp, không kiêu ngạo không tự ti.
Lý Ngôn Thành gật đầu, lơ đãng liếc nhìn Lương Tri Huyên rồi quay lại nhìn Lý Dục Thần: “Ừm, khá lắm, khá lắm…”
Cơn thịnh nộ của ông cụ Lý mà mọi người dự đoán lại không hề xuất hiện.
Lý Ngôn Thành khen “khá lắm” mấy lần liền rồi chống gậy bỏ đi.
Mọi người đều không đoán được ý của ông cụ, không ai dám nói chuyện.
Cây gậy gõ xuống đất kêu lốc cốc.
Lý Triệu Phong đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3480218/chuong-1224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.