Đã gọi là làm trái ý trời thì thiên đạo há có thể dung thứ?
Người tu hành phải trải qua lôi kiếp Cửu Thiên. Còn khi khoa học kỹ thuật phát triển đến một trình độ nhất định, liệu con người có bị thiên đạo giáng đòn trí mạng không?
Mã Sơn hỏi xin tiếp viên hàng không lấy cho mình một cốc nước hoa quả ép, Lý Dục Thần không gọi nhưng tiếp viên hàng không vẫn lấy cho anh một cốc.
Lý Dục Thần nhìn cốc nước đặt trên mặt bàn, không đụng vào.
Tiếp viên hàng không lại gần hỏi anh: “Không hợp khẩu vị hay sao ạ? Anh có cần tôi đổi cốc khác không?”
Lý Dục Thần lắc đầu.
Tiếp viên hàng không định mang cốc nước trái cây đi, lúc cầm lấy cốc, không hiểu sao cơ thể lại lảo đảo, đổ nguyên cốc nước lên người Lý Dục Thần.
“Ôi chao, xin lỗi! Rất xin lỗi!”
Tiếp viên hàng không cuống quít lấy khăn giấy ra lau giúp cho Lý Dục Thần.
Hành khách đổ dồn lại nhìn, nhưng chỗ ngồi ở khoang thương gia rộng, lại có vách ngăn nên không mấy người quan sát được tình huống.
Tiếp viên hàng không có vẻ hơi luống cuống.
Lý Dục Thần thấy tay cô ta rất trắng, ngón tay rất thon dài, da dẻ mềm mịn.
Anh khẽ vươn tay, cầm tay của tiếp viên hàng không.
Tiếp viên hàng không khẽ kêu “ối” một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3465628/chuong-1198.html