Ba ngày sau, Lý A Tứ trở về.
Dáng vẻ phong trần mệt mỏi, trở về theo anh ta còn có một đứa bé mười mấy tuổi, nhìn tuổi tác thì nhỏ hơn Lâm Vân một chút.
Lý A Tứ thấy Lý Dục Thần trở về, trong đôi mắt nặng nề liền có ánh sáng, nhưng khi anh ta nhìn thấy Lâm Mộng Đình ngốc nghếch thì lại phai nhạt xuống.
"Đứa nhỏ này từ đâu ra vậy?"
Hầu Thất Quý nhìn đứa bé sau lưng Lý A Tứ, hỏi.
"Em trai của Ngọc Xuân", Lý A Tứ nói.
"Là em gái!", đứa bé sửa lại.
"Em trai", Lý A Tứ kiên trì nói.
"Em gái!", đứa bé có vẻ còn kiên trì hơn anh ta.
"Ngọc Xuân đã nói em là em trai", Lý A Tứ nói.
"Đó là bởi vì bố mẹ em muốn có một đứa con trai, từ nhỏ đã nuôi em như một thằng con trai, thật ra em là nữ, không tin em cởi quần áo ra cho anh xem!"
Đứa bé nói xong liền muốn cởi quần áo.
Hầu Thất Quý vội vàng ngăn cản.
Mặc dù là trẻ con, nhưng cũng đã mười lăm tuổi, thật ra là đã trưởng thành.
"Cháu tên gì?", Hầu Thất Quý hỏi.
"Ngũ Ngọc Kỳ", đứa bé nói.
Hầu Thất Quý gật đầu, sau đó nhìn về phía Lý A Tứ, hỏi Lý A Tứ đã xảy ra chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3463489/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.