Ngay cả Lý Dục Thần cũng phải bất ngờ.
Một nhát đao này đã vượt xa thực lực của sư phụ Vinh, có thể nói là đã vượt xa khả năng của người bình thường trong lúc tuyệt vọng.
Sư phụ Vinh đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích, máu dính trên lưỡi đao giữa các ngón tay đang nhỏ giọt xuống mặt đất.
Không phải ông ta đang cố tỏ ra ngầu lòi mà một nhát đao này cũng đã tiêu hao hết toàn bộ công lực của ông ta. Sức lực của ông ta gần như đã bị rút cạn, hơn nữa ông ta vốn đã trúng nọc rắn, ông ta bây giờ đã suy yếu tới mức một đứa nhóc ba tuổi cũng có thể xô ngã được.
Tuy Tôn Trường Hải bị chặt đứt một tay, nhưng nếu lúc này tấn công, ông ta cũng có thể dễ dàng giết được sư phụ Vinh.
Nhưng đương nhiên ông ta đã bị một nhát đao này của sư phụ Vinh chấn trụ, bất giác lui về phía sau, kinh hãi chỉ vào sư phụ Vinh: "Nhất... Nhất Đao Xuân!"
Tôn Trường Hải bị đứt lìa cánh tay khiến con rắn đen nhất thời mất khống chế.
Ông chủ Vương trở tay một phát đã bắt được con rắn đen.
Dù lưng ông ấy đã trở thành màu xanh đen nhưng lòng bàn tay vẫn đỏ rực như cũ.
Hai mắt ông ấy sắp nứt ra, hai tay nắm chặt, một làn khói bốc lên từ cơ thể con rắn kia, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3456746/chuong-1128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.