Lý Dục Thần cười, nói: “Tần gia cứ mở ra xem là biết”.
Tần Thụ Nghĩa gật đầu với Phan Vân Long.
Phan Vân Long bèn đi lại đó, túm một cạnh của thùng giấy rồi nhẹ nhàng tách ra, lực tay truyền vào thùng giấy, “bụp” một tiếng, thùng giấy nứt ra bốn phía.
Thứ nằm bên trong thùng là một chiếc quan tài đen nhánh.
Quan tài vừa xuất hiện, mọi người lập tức xôn xao.
Ai nấy đều đã suy đoán đủ kiểu nhưng không ai đoán được Lý Dục Thần lại dám tặng quan tài vào ngày này.
Tặng quan tài vào ngày mừng thọ Tần gia sáu mươi sáu tuổi không phải chỉ là hành động mang tính khiêu khích nữa mà phải nói là đã gây hấn rồi.
Tần Thụ Nghĩa tái mét mặt, ánh mắt lóe lên sát khí, đám đệ tử Tần môn đang có mặt ở đây cũng không nén nổi cơn giận.
Cơn giận của Tông Sư giận dữ tỏa ra uy lực không gì chống đỡ nổi!
Mọi người đều bất giác tránh ra, cố gắng cách Lý Dục Thần xa ra một chút để tránh bị vạ lây.
Nhưng bọn họ cũng không nỡ đi quá xa vì sợ không được xem trò hay này.
Vương Tứ gia rơi vào thế khó xử. Lúc này, lập trường của nhà họ Vương trở nên khá tế nhị.
Hai mươi năm qua, trong số tứ đại gia tộc của thủ đô, nhà họ Vương luôn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3455388/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.