Nghe thấy hai chữ quần áo, Lý A Tứ mới phát hiện mình đang mặc đồ ngủ, quần áo hôm qua mặc không biết ở đâu rồi.
"Nhìn cái gì vậy, tôi giúp cậu giặt sạch quần áo rồi".
"Cậu... Cậu thay quần áo cho tôi à?", Lý A Tứ đỏ mặt hỏi.
"Thì sao đâu?", Ngũ Ngọc Xuân cười rộ lên, để lộ hai má lúm đồng tiền: "Đã lớn thế rồi mà vẫn ngại ư?"
Nụ cười của Ngũ Ngọc Xuân khiến Lý A Tứ tan chảy.
Lâu rồi anh ta chưa từng cảm nhận được cảm giác tuyệt vời này, thật giống như một ly rượu vang đỏ tưới vào tim.
"Sư phụ Vinh có làm canh giải rượu, để tôi lấy cho cậu uống", Ngũ Ngọc Xuân đứng dậy đi ra ngoài.
Lý A Tứ vội vàng xuống giường, vội vàng thay lại quần áo bảo vệ, sợ Ngũ Ngọc Xuân quay lại thấy, nghĩ tới cảnh tượng tối hôm qua Ngũ Ngọc Xuân giúp mình thay quần áo, anh ta lập tức mặt đỏ, tim đập loạn.
Cửa cọt kẹt mở ra, người bước vào lại không phải Ngũ Ngọc Xuân mà là Hầu Thất Quý.
"Quản gia Hầu!", Lý A Tứ xin lỗi: "Tôi sẽ đi gác ngay đây".
Hầu Thất Quý nói: "Được rồi, đợi tỉnh rượu rồi hãy đi, Tiểu Ngũ đã đi lấy canh giải rượu cho cậu rồi".
"Quản gia Hầu, thật ngại quá, tối hôm qua... Hại ông lái xe đưa tôi về".
"Tôi lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3446956/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.