Phan Vân Long trầm mặc một lát, nói: "Hận thì làm sao chứ? Cậu ta có thể cắt cổ tôi một lần, sẽ có thể cắt được lần thứ hai".
Vinh Quảng Kiệt lập tức im lặng, hơn nửa ngày mới tức giận nói: "Tôi không nuốt trôi cơn giận này được!"
"Không nuốt trôi cũng phải nuốt", ánh mắt của Phan Vân Long như đao, bỗng nhiên lại hoà hoãn lại: "Sư phụ yêu thương cậu, nhất định sẽ giúp cậu xả giận. Nhưng mà địa vị của tên họ Lý kia không tầm thường, cậu phải có kiên nhẫn, đừng làm hỏng kế lớn của sư phụ".
...
Ở ngoài cổng và trong sân của một viện tứ hợp nọ đứng đầy bảo tiêu. Nhưng mà nhìn từ quần áo và chỗ đứng, hiển nhiên những vệ sĩ này thuộc về ba phe phái khác nhau.
Trên ghế sô pha trong phòng tiếp khách phía bắc có hai già một trẻ đang ngồi.
Người ngồi ở vị trí chủ nhà chính giữa chính là Tông Sư Sách Môn - Tần Thụ Nghĩa, Tần gia.
Mà trên ghế khách quý ở hai bên theo thứ tự là gia chủ nhà họ Vương ở thủ đô - Vương Bách Xuyên, còn có cậu chủ nhà họ Sở ở thủ đô, Sở Triết.
Lúc này, Sở Triết mở miệng nói: "Hừ, nhà họ Na đúng là chẳng ra gì! Lúc trước tụ họp, người thể hiện mạnh nhất chính là bọn họ, bây giờ họ Lý tới, người đầu tiên phản chiến cũng là bọn họ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3439987/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.