"Lại là một tên ẻo lả, đây đã là người thứ mấy năm nay rồi? Đúng là làm bại hại thanh danh của động thiên tiên gia chúng ta!"
"Suỵt! Nhỏ giọng một chút, đây chính là Nguyệt tiên tử, ngay cả chưởng môn cũng không dám chọc giận bà ta, mắt nhắm mắt mở đi, nếu như bị bà ta nghe được, anh sẽ xong đời!"
Sau khi nghỉ lễ mồng một tháng năm kết thúc, Lâm Vân và Nghiêm Cẩn cũng trở về đi học.
Vốn dĩ Lâm Mộng Đình cũng nên trở về, nhưng mà căn nhà của họ Lý vừa được thu hồi, nhà họ Lý ở thủ đô vừa có khởi sắc, cũng sẽ phải nghênh đón rất nhiều chuyện, dù sao cũng là đạo lí đối nhân xử thế, Hầu Thất Quý chỉ là quản gia, Lý Dục Thần lại thường xuyên không ở nhà, cũng không am hiểu giao tiếp, cho nên rất cần một “bà chủ nhà” từ nhỏ xuất thân thế gia như cô ở lại để giữ thể diện.
Có Lâm Mộng Đình và Hầu Thất Quý, Lý Dục Thần cũng yên tâm hơn nhiều.
Sau khi trở lại căn nhà của họ Lý, anh dặn dò Lý A Tứ, nếu có người gọi điện thoại cho anh ta, nói là Nguyệt tiên tử đã trở về, phải lập tức thông báo cho anh ngay.
Lý A Tứ không biết Nguyệt tiên tử là ai, cũng không hỏi nhiều liền đồng ý.
Hầu Thất Quý đã chuẩn bị xong quà chúc thọ cho Tần gia xong, vẫn là cái vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3439982/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.