“Vậy thì tôi cũng chỉ có thể chết già”.
Lý Dục Thần thở dài: "Ông hãy kể chi tiết đi, tôi cần biết tất cả chi tiết về mỗi người các ông".
Vương Sùng Tiên lắc đầu nói: “Lúc đó rất hỗn loạn, không ai có thể quan tâm đến ai khác. Thế công của Ma giáo cuồn cuộn, ốc còn không mang nổi mình ốc, ngoại trừ tôi và Tố Vân tiên cô ở gần nhau, tôi không để ý tới những người khác. Cho nên vừa rồi lúc Lôi Kiếp, tôi mới bảo cậu đi tìm Tố Vân tiên cô. Tôi không biết những người khác như thế nào, nhưng ít nhất Tố Vân tiên cô là người lương thiện, đạo tâm vững vàng, là một người đáng tin cậy".
"Nguyệt Tiên Lăng đâu? Lúc ấy bà ta chiến đấu với cha tôi, sau khi Ma giáo tiến công, bà ta có dừng lại không?"
"Bà ta...", Vương Sùng Tiên cau mày, như đang cố nhớ lại: "Hình như bọn họ vẫn đánh nhau, lúc đó tôi không để ý, giờ nghĩ lại, quả thực là không bình thường. Khi đó, chúng tôi và người nhà họ Lý đều đứng chung một chiến tuyến cùng chống lại Ma giáo. Nhưng chỉ dựa vào đó thì không thể kết luận bà ta là thành viên của Ma giáo đúng không? Người tu hành giống người bình thường, một khi đã đánh là không thể dừng lại”.
Bản thân Vương Sùng Tiên cũng thấy lý do này rất gượng ép. Nhưng ông ta vẫn không thể tin được, chưởng môn phái Vương Ốc, chiếm giữ ba mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3439322/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.