"Tuổi còn trẻ, võ công đỉnh cao, hơn nữa cả người đầy pháp thuật!"
Ông ta dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lý Dục Thần.
"Quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử! Nếu không phải từng nhìn thấy thần thái của bố cậu thì tôi cũng không tin cậu ở tuổi này lại có thể giúp tôi chặn được một đòn sấm sét kia, cho dù cậu là đệ tử của Thiên Đô".
Lý Dục Thần cũng không ngờ bố mình, Lý Vân Hoa, lại là cao thủ, trong lòng có chút kích động hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó...", trên mặt Vương Sùng Tiên lộ ra vẻ thống khổ, tựa như cực kỳ không muốn nhớ lại chuyện cũ này: "Chúng tôi giao chiến khó phân thắng bại, hai bên đều có thương vong. Lúc này, tôi mới cảm thấy có gì đó không đúng. Nhà họ Lý cũng không phải là Ma giáo, chỉ là chứa chấp một ma nữ, chúng tôi khởi binh vấn tội, nhưng ý định ban đầu cũng không muốn đả thương nhà họ Lý, tại sao cuối cùng lại biến thành như vậy?"
"Tố Vân tiên cô là người đầu tiên đưa ra nghi vấn, nhưng gặp phải sự phản đối của Nguyệt tiên tử. Hơn nữa tình hình chiến đấu khi đó rất căng thẳng, cũng không thể bàn bạc kỹ lưỡng được. Tố Vân tiên cô tìm đến tôi, bởi vì tôi quen thuộc nhà họ Lý, muốn tôi rời khỏi chiến trường, đi tìm Lý Thiên Sách, hỏi thăm tình huống, có thể nói chuyện thì cứ nói, nếu đánh tiếp nữa thì đều lưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3437581/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.