Vào lúc chạng vạng, Bạch Vân Quan đóng cửa và trở nên yên tĩnh.
Lý Dục Thần thấy thời gian sắp đến, lại lần nữa tiến vào Tiểu Bồng Lai.
Lúc này, Vương Sùng Tiên đã thay xong quần áo. Một đạo sĩ nhỏ đang giúp ông ta chải vuốt tóc. Mà Bạch Phương Hưng thì cầm một cái cái kéo, cung cung kính kính, giúp ông ta tỉa râu từng chút một đến độ chiều thích hợp.
Búi tóc được được buộc lên, râu được cắt tỉa, đạo bào mới tinh không thể che giấu được ánh sáng màu vàng quanh thân sau khi mới độ kiếp xong, nhìn qua quả nhiên là tiên phong đạo cốt.
Trông thấy Lý Dục Thần đi vào, Vương Sùng Tiên xua tay: "Các người đi xuống đi".
Bạch Phương Hưng liếc nhìn Lý Dục Thần một cái, nói: "Vâng".
Sau đó dẫn đạo sĩ nhỏ ra ngoài.
Vương Sùng Tiên đánh giá Lý Dục Thần.
Ông ta xem xét rất kỹ, từ đầu đến chân, từ trên xuống dưới, không chịu buông tha chút chi tiết nào.
Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ phức tạp, kinh ngạc, tò mò, hưng phấn, vui mừng, nghi ngờ...
Một lúc lâu sau, ông ta mới thở dài một hơi, nói: "Giống! Thật sự rất giống! Ba phần giống bố, bảy phần giống mẹ".
Lý Dục Thần không ngờ rằng chuyện này còn có thể chia ra tỉ lệ ba bảy như vậy, hỏi: "Ông biết bọn họ?"
"Quen biết, làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3435728/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.