Mà Lý Dục Thần thì trị thương cho Hầu Thất Quý.
Mặc dù đã biết từ trước, nhưng lúc nhìn thấy tay của Hầu Thất Quý, anh vẫn nhíu mày.
"Là ai ra tay?"
"Là Vinh Quảng Kiệt, con nuôi của Tần gia", Vương Bách Thuận tưởng Lý Dục Thần vẫn chưa biết chuyện xảy ra trong cửa hàng của Hầu Thất Quý, cho nên kể lại tựu từ đầu đến đuôi câu chuyện.
Hầu Thất Quý và Lâm Mộng Đình bổ sung thêm chi tiết.
Xác minh lẫn nhau như này, mọi chuyện cũng rõ ràng.
Lâm Vân nói: "Anh rể, tên kia đã bị em phế đi hai cánh tay. Nếu không phải hắn ta bậy ra đũng quần, thối chết người, chỉ bằng việc hắn ta dám nói ngủ chị em, em nhất định phải lấy mạng chó của hắn ta!"
"Tiểu Vân!", Lâm Mộng Đình vội vàng quát cậu ta ngưng lại.
Lý Dục Thần gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, anh không hỏi nhiều, bắt đầu cho trị liệu vết thương trên tay ông chủ Hầu.
Vết thương Hầu Thất Quý tuy nhìn nghiêm trọng, nhưng chỉ là xương bị đập nát thành mảnh, không có tổn thương khác ở bên trong, cho nên đối với Lý Dục Thần mà nói, việc trị liệu rất đơn giản. Chỉ một chốc lát, tay ông ta đã khôi phục như ban đầu.
Vương Bách Thuận nhìn thấy thì khiếp sợ không thôi, liến thoắng khen ngợi: "Cậu Lý quả đúng là tài năng như thần! Ngay cả Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3430789/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.