"Không cần", Dương Lỵ Lỵ không hề lo lắng: "Quảng Kiệt cho cháu hai bảo vệ, ngày mai cháu dẫn theo bọn họ. Nếu không cho cháu mặt mũi thì đánh gãy tay ông ta, đập tiệm ông ta".
Thế là, Dương Lỵ Lỵ đi cùng ông chủ Dương, đến cửa hàng của Hầu Thất Quý.
Không khéo, Hầu Thất Quý vừa mới ra ngoài, còn đi đến cửa hàng của bạn trai Vinh Quảng Kiệt của cô ta.
Dương Lỵ Lỵ vừa đi vào trong tiệm liền thấy Lâm Mộng Đình đang ngồi đó uống trà.
Hôm nay Dương Lỵ Lỵ mặc một chiếc váy dài khoét ngực sâu màu hồng phấn, may bằng vải tơ tằm dệt nổi hơi trong suốt, đặt hàng từ Paris. Cô ta phối với một chiếc túi xách đeo chéo LV phiên bản giới hạn, khoanh hai tay trước ngực, khe rãnh càng có vẻ sâu thêm.
Lâm Mộng Đình mặc một chiếc áo sơ mi bình thường, một chiếc túi không có nhãn hiệu tùy ý đặt trên ghế.
Để mà so sánh, Dương Lỵ Lỵ trông giàu sang phú quý hơn, dáng người càng lấy làm kiêu ngạo.
Nhưng không biết vì sao, Lâm Mộng Đình lại chiếm khí tràng của cả gian nhà. Cô chỉ ngồi ở chỗ đó, đã mang đến phong thái tao nhã tài hoa, ngay cả chính Dương Lỵ Lỵ cũng thấy hơi tự ti mặc cảm.
Dương Lỵ Lỵ lập tức sinh lòng cảnh giác, như thể Mẫu Dạ Xoa ngửi được mùi nước tiểu của đồng loại, lãnh địa bị xâm phạm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3427244/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.