“Nhữ An cũng họ Na, con cháu nhà họ Na chỉ cần không phải là con thừa tự thì đương nhiên đều có tư cách tranh đoạt vị trí người thừa kế gia chủ. Nhưng mà tôi nghe nói, cậu tự tiện nhúng tay vào chuyện của người khác khi chưa có sự đồng ý của hội nghị gia tộc, thậm chí còn cướp đoạt tài sản của người khác, việc này có phải thật không?”
“Phải”, Na Nhữ An không thanh minh, anh ta chỉ nằm nhoài ở vị trí của mình, nhẹ nhàng nghịch nắp chung trà.
Có người nhắc nhở: “Nhữ An, ông Bảy hỏi cậu đấy, cậu cứ cà lơ phất phơ như thế là thế nào? Cậu có còn biết tôn ti trật tự nữa không? Có còn hiểu phép tắc không hả?”
Na Nhữ An cười khẽ: “Tôn ti trật tự?Ai đặt ra?”
“Cậu!”, người nọ tức giận đứng bật dậy: “Đừng quên, cậu cũng họ Na, tổ tiên chúng ta chính là hoàng…”
Rắc một tiếng, chén trà trong tay Na Nhữ An bỗng nát vụn, cắt ngang câu nói của người nọ.
“Thời đại nào rồi mà còn nhớ thương hoàng thượng? Nếu các ông lợi hại thì sao không đổi họ Na đi? Đổi về họ cũ ấy!”
Na Nhữ An cười nửa miệng, anh ta cầm mảnh sứ rạch lên mặt bàn phát ra âm thanh chói tai.
Na Khải Nguyên lạnh lùng nhìn anh ta, nói: “Thằng ranh, dám khinh thường tổ tiên, cậu muốn nếm thử gia pháp à?”
Na Nhữ An nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417381/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.