Tiếng vỗ tay của ông chủ Hầu nhanh chóng được những người khác hưởng ứng, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, kéo dài mãi không dứt.
Lý Dục Thần lấy một viên thuốc ra, nhét vào trong miệng của Tang Cát.
Đạt Ngõa quỳ phịch xuống trước mặt Lý Dục Thần: “Ân nhân! Cảm ơn cậu! Cậu sáng hơn mặt trời, thánh khiết hơn tuyết trên đỉnh Cương Nhân Ba Tề! Tôi không biết nên báo đáp cậu như thế nào, nếu như có thể, tôi sẵn sàng làm trâu làm ngựa hầu hạ cậu đời đời kiếp kiếp!”
Lý Dục Thần vội vàng đỡ bà ấy dậy, nói: “Không cần cám ơn tôi, là do tính mệnh của con cô vẫn chưa tới đường cùng. Mau đi lấy một bát nước cho cậu ấy uống đi, cậu ấy cần bổ sung nước”.
Đạt Ngõa cuống quít đứng lên đi tìm nước.
Ở quanh đây có không ít người muốn đưa nước mình mang theo người cho Đạt Ngõa.
Nhân viên của Bách Thảo Đường mang nước ấm ra.
Bạch Kính Đình tự tay bưng chén nước, đưa đến trước mặt Đạt Ngõa.
Đạt Ngõa nhận lấy chén nước, nói một tiếng cám ơn rồi kề chén vào miệng của Tang Cát, từ từ nghiêng chén, cẩn thận để nước dần dần thấm ướt cánh môi của Tang Cát.
Tang Cát lè lưỡi ra liếm láp. Như một kỳ tích, cánh môi khô khốc của cậu ấy chợt trở nên căng mọng, khuôn mặt tái nhợt, gầy ốm cũng có màu máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417321/chuong-884.html