Lần này, người lớn không dạy bảo đứa trẻ, ngược lại còn vui vẻ nhìn.
Trong mắt con chó nổi lên cơn giận, nhưng nó vẫn đứng yên.
Cô gái còn đứng trước bức tường, xem từng cái biển tên, xem hết một lượt bác sĩ.
Bảo vệ hỏi: “Cô đã xem xong chưa? Sở trường chữa bệnh đều ghĩ rõ, cô có bệnh gì?”
Lúc này cô gái mới nói: “Thật ngại quá, tôi không biết chữ”.
Người bên cạnh đều ngẩn người, có người lắc đầu, có người cười trộm.
Cô gái chỉ yên lặng đứng đó, ánh mắt vẫn nhìn lên bức tường.
“Cô không biết chữ, thì xem cái gì?”, có người không nhịn được hỏi.
“Tôi không biết chữ, nhưng tôi biết xem ảnh”, cô gái nói: “Tôi muốn tìm một người hiền từ nhất, người hiền từ, chắc chắc có trái tim lương thiện, cho dù người đó không chữ được bệnh của trẻ con, cũng có thể an ủi trái tim trẻ con”.
Mọi người khịt mũi khó chịu với cô ta.
Lý Dục Thần nghe thấy lại động lòng. Cô gái này không đơn giản!
Anh cũng nhìn lên bức tường xem những bức ảnh đó.
Sau khi lướt nhìn một lượt, ánh mắt của Lý Dục Thần dừng trên một bức ảnh trong đó, sau đó nhìn sang cô gái, muốn biết người mà cô ta chọn có giống mình không.
Cô gái nhìn một lượt, dừng lại, chỉ vào một người trên bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417295/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.