Ví dụ như Kiếm Tiên, ngay cả sư phụ Đồng Hạo của ông ta cũng vô cùng kiêng sợ.
Cũng may kiếm tiên luôn đi một mìn, kiêu ngạo cô độc, không qua lại với người phàm, muốn gặp cũng không gặp được.
Hoàng Phủ Hiền nhìn thấy thanh kiếm kỳ lạ trong tay Lý Dục Thần, và thủ pháp mà anh ra kiếm, kiếm khí vô cùng sắc bén đó, ông ta liền nhận định Lý Dục Thần là kiếm tu.
Lúc này, thi thể của Hầu Khuê Đông mới đổ xuống.
Phát ra tiếng vang trầm bức.
Máu bắn tung tóe khắp chỗ.
Nghê Hoài Kỳ bị dọa sợ giật mình.
Nhưng lần này ông ta sợ đến tỉnh ra.
Ông ta bình tĩnh lại từ trong chấn hãi.
Dù sao cũng là tông sư, không đến mức kinh hồn bạt bía như đệ tử bên ngoài.
Nghê Hoài Kỳ cảm thấy Hầu Khuê Đông chắc chắn là vì không hề có chuẩn bị trước mới bị Lý Dục Thần chém đầu.
Phía sau mình còn có cường giả chân chính – thầy của ông ta - Hoàng Phủ Hiền đệ nhị tông sư Hoa Đông.
Hoàng Phủ Hiền chống lưng, có gì mà phải sợ chứ?
Nghĩ đến đây, nỗi sợ trong lòng Nghê Hoài Kỳ biến mất.
Đứng thẳng lưng, trên người bùng phát ra khí thế tông sư, cường mạnh đến nổi lên chân khí, dao động trong phòng, không khí dường như sôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417253/chuong-816.html