Sắc mặt Nguyên Định Nhất trở nên trắng bệch, run rẩy nói:
"Cái này... Đây là... Tử... Tử..."
Ông ta ấp úng nửa ngày cũng không nói ra là tử cái gì, nhưng sắc mặt càng ngày càng khó coi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chấn động.
Lý Dục Thần cầm Như Ý trong tay, nhẹ nhàng vung lên, mây tím cả phòng đều tập trung vào trong tay anh.
Mà ngọn lửa hừng hực trong đại điện bây giờ ngay cả một đốm lửa cũng không còn.
Tơ phất trần bay xuống đầy trời, phía trên còn dính từng vết máu, giống như tóc trắng mang máu.
Nguyên Định Nhất nhìn chằm chằm Lý Dục Thần: "Cậu… Rốt cuộc cậu... Là ai?"
"Tôi là Lý Dục Thần, con trai của Lý Vân Hoa và Cung Lăng Yên, không phải Nguyên đạo trưởng quên nhanh như thế chứ?", Lý Dục Thần đáp.
"Không! Không có khả năng!", Nguyên Định Nhất không ngừng lắc đầu: "Lý Vân Hoa và Cung Lăng Yên thành đôi hai mươi năm trước, nếu như cậu là con của bọn họ, năm nay cũng chỉ tầm hai mươi. Cho dù Cung Lăng Yên di truyền hết gen thiên phú của bà ta cho cậu, cho dù lúc bà ta mang thai đã truyền cho cậu đạo pháp, cậu cũng chỉ mới tu hành hai mươi mấy năm, làm sao có thể sử dụng được Thiên Vu Tử Vân!"
"Thiên Vu Tử Vân?"
Lý Dục Thần nhìn thoáng qua Như Ý trong tay, cảm thấy có chút kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417208/chuong-771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.