Kỷ Nhiễm Lai nói: "Tôi cũng đang suy nghĩ đến việc này, chỉ là hải yêu kia thực sự quá mức quỷ dị nguy hiểm, sợ không phải là thứ mà sức người có khả năng thắng được. Chúng ta có cần chuẩn bị đầy đủ rồi hẵng đi hay không?"
Trong lòng Kỷ Nhiễm Lai còn sợ hãi, mặc dù biết Lý Dục Thần rất lợi hại, nhưng dù sao ở biển rộng mênh mông, võ công có cao thế nào cũng rất khó ngăn cản quái vật trong biển.
Lý Dục Thần nói: "Không cần, ông chỉ cần dẫn tôi đi là được rồi. Hoặc là ông nói cho tôi vị trí, tự tôi đi".
Kỷ Nhiễm Lai nhíu mày, suy nghĩ một lát.
Ông ta vốn nghĩ rằng sẽ bế quan khóa đảo, chờ anh cả Lục Kính Sơn xuất quan rồi tính sau.
Nhưng nếu như thế thì đúng là đả kích trí mạng với thương nghiệp, các khách thương cũng sẽ tránh đi vùng biển này, từ đây sẽ không còn tàu thuyền qua lại, thành tựu mà đảo Cửu Long vất vả lắm mới lấy được cũng sẽ thành công cốc.
Bây giờ Lý Dục Thần chủ động nói muốn xem, đây cũng là một cơ hội.
Kỷ Nhiễm Lai suy nghĩ liên tục, nói: "Được, tôi sẽ dẫn cậu đi, nhưng mà vẫn phải chuẩn bị một chút. Chú ba, chú bảo đội tuần tra biển chuẩn bị hai con tàu tốt nhất chờ ở cảng, anh và cậu Lý sẽ ra biển một chuyến".
Trữ Phượng Toàn nói: "Em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417158/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.