Lý Dục Thần gật đầu, cũng nghĩ là đúng.
Thông qua lời của Trữ Phượng Toàn và cách làm việc của ông ta, Lý Dục Thần rất có thiện cảm với đảo Cửu Long.
Vốn nghĩ chỉ là vùng đất ngoài pháp luật, hoang đảo trên biển, có thể nói rõ thì nói, không nói lý được thì anh cũng chẳng thèm phí lời, dùng võ lực giải quyết là xong. Không ngờ đến đây mới thấy họ còn coi trọng lý lẽ hơn rất nhiều gia tộc trên đất liền.
“Nhị đảo chủ đang ở đâu?”, Lý Dục Thần hỏi.
Trữ Phượng Toàn nói: “Trên biển chúng tôi có mấy chiếc tài xảy ra xung đột với người Đông Doanh, anh hai tôi qua đó xử lý”.
“Xung đột như này còn cần đích thân nhị đảo chủ đi ư?”
“Vì chuyện liên quan đến một tổ chức bí mật của Đông Doanh, trên thuyền của đối phương lại có cao thủ ninja, cho nên anh hai tôi đích thân đi”.
Lý Dục Thần cứ cảm thấy không đúng, sao lại là ninja Đông Doanh?
Chị Mai bỗng nói: “Có khả năng người Đông Doanh và người phương Tây đến hôm nay là đồng bọn không? Mục đích là dụ dỗ nhị đảo chủ đi…”
Trữ Phượng Toàn ngẩn người: “Cô nói là, họ muốn cướp ngục ư? Không thể nào, tuy nhà tù trên đảo Cửu Long không phải tường đồng vách sắt, nhưng muốn cứu người ra cũng không dễ dàng như vậy. Hơn nữa bốn mặt ở đây đều là biển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417153/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.