“A Mai, bà không muốn chung sống với một cường giả Tiên Thiên ư? Đi với tôi thì bà muốn gì tôi cũng có thể cho bà!”
“Dừng! Đúng là không biết xấu hổ!”, sư phụ Vinh nói: “Người ta đã nói là không hứng thú với ông rồi, ông còn mặt dày mày dạn, thế mà cũng là Tông Sư à!”
Liễu Kim Sinh sầm mặt lại, trừng mắt nhìn sư phụ Vinh.
Sư phụ Vinh lập tức cảm nhận được một áp lực to lớn như sóng cả ập tới, thân thể ông ta như ở trong hầm băng, không tài nào nhúc nhích nổi.
Lý Dục Thần cầm một cây đũa lên, gõ khẽ vào chiếc ly.
Tiếng động này vang lên trong trẻo như tiếng chuông chùa.
Áp lực trên người sư phụ Vinh lập tức giảm bớt.
Ông ta thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục giễu cợt nói: “Bà ấy muốn gì thì ông sẽ cho nấy à? Nếu bà ấy nói muốn hái trăng trên trời thì ông có hái nổi không? Chậc, nói khoác thì ai chẳng nói được!”
Liễu Kim Sinh nhìn về phía Lý Dục Thần, sắc mặt thay đổi.
“A Mai, nếu như bà không chịu về với tôi thì tôi buộc lòng phải công khai một số chuyện”, Liễu Kim Sinh nói.
“Không cần ông nói, để tôi tự nói luôn”, chị Mai cười khẩy một tiếng, nhìn về phía ba vị đảo chủ đảo Cửu Long Trữ Phượng Toàn: “Mười mấy năm trước, đồ đảo Cửu Long bị mất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417081/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.