Nhưng đến đây, người nào cũng nghiêm chỉnh ngồi trên vị trí của mình, chờ đợi hai đại tông sư đến, giống như học sinh ngoan ngoãn đợi giáo viên lên lớp sau tiếng chuông giữa giờ học.
Lý Dục Thần không có thiệp mời, đương nhiên không có chỗ ngồi, cũng may ở hội trường còn có mấy chỗ ngồi lẻ tẻ, chỉ là vị trí hơi xa một chút, ở trong góc. Người ngồi ở đây hiển nhiên thân phận địa vị đều thấp hơn một chút.
Lý Dục Thần cũng không để ý, đưa theo Mã Sơn và Lâm Vân qua đó.
Ba người chị Mai cũng dứt khoát bỏ chỗ ngồi của mình và ngồi cùng với anh.
Họ vừa mới ngồi xuống đã có hai người quen đi đến chào hỏi họ.
Một người là Lê Chấn Đông, một người Võ Tu Nghị, bây giờ đã đổi tên là Võ Đức Hổ, họ lần lượt đại diện cho phái Thiết Y và Ưng Trảo Môn.
Hai người thường xuyên đến quán Giang Hồ, đặc biệt là Võ Tu Nghị, còn làm nhân viên rửa rau ở quán Giang Hồ một thời gian, vô cùng thân thiết với họ.
Sau khi chào hỏi xong, hai người cũng không về chỗ ngồi, mà ghé lại ngồi bên cạnh sư phụ Vinh.
Hội trường này vốn dùng làm phòng trưng bày triển lãm, vô cùng rộng rãi, sau khi chuyển đi tất cả dụng cụ triển lãm và tường triển lãm, lại càng trống không. Hơn trăm người ngồi ở đây, cảm giác thưa thớt lẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417072/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.