Mọi người đều vỗ tay nhiệt liệt.
Lý Dục Thần lấy một tờ giấy ố vàng ra giao tận tay cho Lâm Thượng Nghĩa, nói: “Ông nội Lâm, đây là giấy hôn ước năm xưa ông tự tay viết, hôm nay cháu mang nó tới đây, hoàn thành nguyện vọng của ông nội cháu”.
Lâm Thượng Nghĩa nhận tờ hôn ước, nhìn chữ ký và dấu điểm chỉ của mình và Lý Hữu Toàn trên đó, nhớ tới chuyện cũ chỉ như mới ngày hôm qua, không khỏi giàn giụa nước mắt.
Trong số những người ở đây, chỉ có mình Nghiêm Tuệ Mẫn là từng nhìn thấy tờ giấy hôn ước này. Khi bà ta nhìn thấy tờ giấy ố vàng, nhớ tới ngày đầu tiên gặp Lý Dục Thần, trong lòng vô cùng hổ thẹn.
“Cụ Lâm, cụ nói mấy lời đi”, Từ Thông nói.
Lâm Thượng Nghĩa gật đầu, bước lên trước mấy bước, không nén nổi xúc động.
Cụ run run kể lại chuyện mình ký giấy hôn ước với Lý Hữu Toàn, xác nhận chuyện Lý Dục Thần là con cháu của nhà họ Lý ở thủ đô.
Chuyện này khiến Tiền Khôn cũng phải giật mình.
Sau khi Lâm Thượng Nghĩa phát biểu xong đáng lẽ sẽ tới lượt người lớn của nhà họ Lý gửi lời cảm ơn nhưng hiện tại nhà họ Lý chỉ còn lại một mình Lý Dục Thần, không còn bậc cha chú nào.
Bởi vậy, Lý Dục Thần đích thân bước tới, nói: “Đúng vậy, nhà họ Lý không có người lớn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417058/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.