Đương nhiên những người khác cũng nhìn thấy điều này.
Lưu Vinh Thành dường nhìn thấy cơ hội, nói: “Ông Viên, đấu với họ, nếu cần vốn, ông cứ việc lên tiếng, tập đoàn Vinh Thành tôi không có gì khác, chỉ có dòng tiền dồi dào!”
Lưu Vinh Thành không phải bốc phét, là hộ mới nổi đệ nhất Nam Giang, ông ta chỉ có tiền!
Lúc này Viên Thọ Sơn cũng không khoe mẽ như vừa nãy, mỉm cười với Lưu Vinh Thành: “Chủ tịch Lưu khẳng khái, Viên mỗ nghi nhớ trong lòng. Nhưng thế gia phía Bắc nhỏ bé, tôi cũng chẳng coi ra gì. Họ đã liên hiệp lại với nhau, cũng tránh cho tôi phí sức, vừa hay, tôi nhân cơ hội này, san bằng thành phố Hoà!”
Lúc như này, lời nói càng bá đạo, càng có thể lôi kéo lòng người.
Lưu Vinh Thành vội nói: “Ôi, ông Viên, vậy thì cả thành phố Hoà chẳng phải là của ông rồi sao? Đến lúc đó, ông không được quên chúng tôi đấy!”
Phạm Huệ Hoa cũng nói: “Đúng thế, ông Viên, chỉ cần ông lên tiếng, chúng tôi chắc chắn xung phong trận mạc nguy hiểm, không oán một lời!”
Những người khác cũng đều bày tỏ thái độ, định chia một miếng bánh ngon thành phố Hoà.
Viên Thọ Sơn chính là muốn hiệu quả này.
Ông ta cười lạnh lùng, nhìn năm gia tộc lớn đã kết minh phía đối diện.
Lúc này, Lý Dục Thần cũng vừa hay nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417046/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.