Phan Phượng Anh nhìn Lý Dục Thần như nhìn một kẻ điên. Đúng vậy, trong lòng bà ta không có ai đáng giá mười tỷ cả. Sao trên đời này lại có mạng người nào đáng giá mười tỷ cơ chứ?
Lý Dục Thần nói: “Nếu bà không bỏ ra nổi chừng ấy tiền cũng không sao, tôi thay một điều kiện khác. Chỉ cần bà làm được hai chuyện này thì sẽ giữ được mạng cho con trai bà. Một, dùng kiệu tám người khiêng, đàng hoàng rước dì La vào nhà họ Trần; hai, ở từ đường của nhà họ Trần, tuyên bố trước mặt mọi người rằng Trân Văn Học là người nối nghiệp gia chủ của nhà họ Trần”.
“Gậu nằm mơi” Phan Phượng Anh bật thốt ra miệng.
Bà ta hiểu rất rõ, hai điều kiện này của Lý Dục Thần có nghĩa là gì. Rước La Bội Dao vào nhà họ Trần bằng kiệu tám người khiêng thì Phan Phượng Anh bà ta là gì? Sau này ai làm bà chủ của nhà họ Trần?
Điều thứ hai lại càng không thể! Nếu chỉ định Trần Văn Học làm người nối nghiệp thì công bà ta vất vả bao nhiêu năm qua sẽ đổ sông đổ bể hết, chuyện này có gì khác chuyện rước La Bội Dao bằng kiệu tám người khiêng đâu?
Lý Dục Thần giơ tay lên, cửa phòng vốn đã đóng chặt lại mở ra.
“Bà trở về suy nghĩ thật kỹ đi, nếu không chấp nhận hai điều kiện này thì chỉ mười tỷ ra mua mạng. Còn giờ thì bà có thể đi được rồi”.
“Đồ điên! Tên thần kinh!...”
Phan Phượng Anh hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417002/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.