Bây giờ, cô bé chỉ cần quay người là có thể chạy ra ngoài. Vì cô bé ở ngay bên rìa của không gian này.
Nhưng cô bé không làm vậy.
Bởi vì cô bé nhìn thấy Lý Dục Thần toàn thân bao bọc trong khí đen ngã xuống.
“Chú ơi!”
Lam Điền lao đến, dùng thân thể nhỏ bé của mình muốn đỡ Lý Dục Thần dậy.
Nhưng Lý Dục Thần quá nặng đối với cô bé, cô bé không thể nào đỡ lên nổi.
Kiếm khí đã xa dần, khe nứt không gian từ từ khép lại lần nữa.
Gru!
Con rồng khổng lồ gầm lên một tiếng, đã không còn ma kiếm trói buộc, nó lao vút lên trời.
Đuôi rồng quét qua, cuốn theo cả Lam Điền và Lý Dục Thần, vứt họ từ trong khe nứt sắp đóng lại ra ngoài.
Khi Lam Điền tỉnh lại, ánh chiếu tà trên đỉnh núi phía Tây đang mỉm cười với cô bé.
Sắc cầu vồng trải ra bên chân trời, giống như chiếc váy của cô gái.
Cô bé vẫn luôn ảo tưởng mình có thể có một chiếc váy xinh đẹp như vậy, giống như kiểu váy của các cô bé nhà giàu mặc.
Ánh chiều tà đẩy bóng núi khổng lồ đến, đè lên người cô bé.
Cô bé quay đầu, nhìn thấy một đường nứt kinh hồn bạt vía dưới mặt đất, bắt đầu từ dưới chân cô bé kéo dài mãi về hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416969/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.