Đương nhiên kho báu Bộc Quốc gì đó không có sức hấp dẫn với anh, nhưng hiện tượng cấm địa mà Lam Nham Sơn miêu tả, không giống với hiện tượng tự nhiên, mà giống như kết giới tu hành.
Còn về yêu quái tiên nữ, chỉ dựa vào lời của ông ta, chưa từng nghiệm chứng.
“Cụ à, bản đồ này, ngoại ông ra, còn ai khác có không?”, Lý Dục Thần hỏi.
Cụ Nham Sơn bíu: “Thợ săn ngày xưa và người thái thuốc đều có, nhưng phần lớn đã chết rồi. Đây cũng là lý do tôi giấu bản đồ đi, không cho con cháu thấy. Bây giờ những người còn có bản đồ, tôi nghĩ xem, có lẽ còn có ba năm nhà”.
“Nhà Diệp đại phu trên trấn, cũng có phải không?”, Lý Dục Thần đột nhiên hỏi.
“Đương nhiên là có”, cụ Nham Sơn nói: “Nhà họ Diệp là người hái thuốc đến trấn Lâm Hoang sớm nhất, cũng là nhà truyền hương hỏa duy nhất còn đến ngày nay trong tốp người đó”.
Lý Dục Thần cau mày, trong mắt lóe lên sát ý.
Nhà họ Diệp đã có bản đồ này trong tay, thì làm sao Diệp Chính Hồng có thể không biết Âm Sơn?
Tại sao Diệp Chính Hồng phải che giấu?
Chỉ có một cách giải thích, ông ta có liên quan đến phái Âm Sơn!
Lúc này, thím Lam đã làm xong cơm, gọi họ đi ăn cơm.
Từ lúc lịch kiếp, Lý Dục Thần có thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416926/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.