Ông ta nhìn sang Trương Đạo Viễn: “Còn không mau đi thả ông cụ Lâm!”
Trương Đạo Viễn vội đáp một tiếng, vội vàng chạy vào nội viện.
Bỗng nghe nội viện truyền đến một tiếng thét “a”, chính là giọng của Trương Đạo Viễn.
Lý Dục Thần cau mày, thân hình lóe lên, đã tiến vào phòng khách.
Theo sát phía sau anh là Trương Tích Khôn.
Sau đó mới đến những người khác, cất bước chân hỗn loạn, ào ào đi vào.
Trong phòng khách, Lâm Thượng Nghĩa dựa vào ghế, mặt tím đen, hơi thở yếu ớt.
Trương Đạo Viễn kinh sợ nhìn nền đất bên cạnh.
Ở đó có một cái xác khô.
Lý Dục Thần không quan tâm việc khác, tiến lên bắt mạch cho Lâm Thượng Nghĩa, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Sau lần trước nhà họ Lâm gặp biến cố, ông cụ vốn đã cạn kiệt sức lực.
Lý Dục Thần dùng thủ đoạn tiên gia, giữ lại cho ông cụ một hơi thở, vì anh đã hứa với ông cụ, muốn cho ông cụ nhìn thấy mình và Lâm Mộng Đình đính hôn, cũng phải cho ông cụ nhìn thấy nhà họ Lý và nhà họ Lâm khởi sắc trở lại.
Nhưng bây giờ, trong cơ thể ông cụ có thêm một tầng khí âm hàn, lan khắp toàn thân ông cụ.
Kéo dài mạng sống dựa vào dương khí, âm khí này sẽ là đòi mạng.
Giống như ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416907/chuong-470.html