Những người trong sân viện đâu từng thấy cảnh này, đa số mọi người sợ đến mềm nhũn ngã dưới đất, có không ít người còn mất kiểm soát tiểu tiện tại chỗ.
Khuôn mặt Ngô Khắc Mẫn lộ ra nụ cười hung dữ: “Nhóc con, giao linh hồn của cậu ra đây đi!”
Nói xong, vung lá cờ trong tay.
Mây đen trên đỉnh đầu ép xuống.
Âm hồn chen chúc phủ xuống, mang theo tiếng gào thét kinh khủng lao về phía người dưới đất.
Âm hồn lao đến người khác, thì điên cuồng nuốt chửng, giống như con sói đang ăn thịt.
Cơ thể người bị chúng lao đến nhanh chóng cạn kiệt sức lực, biến thành một xác khô.
Lý Dục Thần nhẹ nhàng giơ tay, vung ra một màn sáng, lấy Nghiêm Công Nghiệp làm trung tâm, bảo vệ người nhà họ Nghiêm bên trong màn sáng.
Những âm hồn đó lao đến màn sáng, bốp một tiếng bốc lên làn khói nhẹ.
Nhưng Lý Dục Thần không quản Lâm Vân và Nghiêm Cẩn.
Vừa nãy đối phó mấy anh em nhà họ Hầu, chỉ là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, bây giờ mới là lúc khảo nghiệm họ.
Người đưới đất ôm đầu luồn chạy, nhưng họ vốn không thể thoát khỏi âm hồn nuốt chửng.
Tốt xấu gì nhà họ Triệu Lâm Vân từng bị người rơm của Ngô Hiền đeo bám, cho nên cũng biết oán hồn. Thời khắc sinh tử, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416888/chuong-451.html