Lý Dục Thần cứ cảm thấy cách dùng từ này có vấn đề, quay sang nhìn ông chủ Vương, thế mà lần đầu tiên ông ấy không đấu võ mồm với sư phụ Vinh.
Tâm tình Mã Sơn khá sa sút.
Lý Dục Thần biết là bởi vì chuyện của Trương Diễm Diễm, anh không nói gì thêm, vấn đề về tâm lý này chỉ có chính anh ta mới vượt qua được.
Một lát sau, dì Tình gọi mọi người xuống ăn cơm.
Hôm nay sư phụ Vinh không xuống bếp, tất cả đều do dì Tình làm.
Ai ai cũng khen đồ ăn dì ấy làm ngon, có hương vị khác so với món của sư phụ Vinh.
Lúc bọn họ đang ăn, Thái Vĩ Dân đến.
Gã ta làm theo dặn dò của Mã Sơn, giúp Lý Dục 'Thần làm thẻ căn cước và điện thoại.
Thái Vĩ Dân nhìn Lý Dục Thần vẫn mang theo vài phần cẩn thận.
Anh bảo gã ta ngồi xuống cùng nhau ăn cơm.
Thái Vĩ Dân khoát tay lia lịa: "Không cần, không cần đâu, tôi chỉ đến đưa đồ cho cậu Lý thôi, sẽ đi ngay".
Lý Dục Thần cười nói: "Toàn là người mình ngồi mâm này cả, đừng câu nệ, ngồi xuống ăn đi".
Dì Tình đã lấy bát đũa cho gã ta. Thái Vĩ Dân cảm thấy nơm nớp khi được quan tâm.
Trong lòng gã ta, Lý Dục Thần tồn tại giống như thần.
Mà mấy người đang ngồi đây là ai, gã ta đều rõ ràng.
Mã Sơn là anh em thân như ruột thịt của Lý Dục 'Thần, Lâm Vân là em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416849/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.