“Thiên diễn năm mươi, sử dụng bốn mươi chín!", giọng của Kim Tam Mộc khế run run: “Tôi tưởng bốn mươi chín kiếm là cực hạn, không ngờ, có thể sử dụng ra “một' không cần đến đó”.
Trương Điên không dám chậm trễ, ngưng thần tĩnh khí, hai tay cầm kiếm, truyền toàn bộ chân khí lên kiếm, ngay cả thân kiếm cũng khẽ cong lại.
Đúng lúc ông ta định dùng công lực cả đời vung kiếm. Kiếm quang bản ra bỗng dừng lơ lửng bên trên ông ta.
Chỉ thấy kiếm quang đó, xanh xanh óng ánh, khẽ phát hào quang.
Quả đúng là “tới như sấm sét bão bùng, ngưng như biển lặng sông trong hiền hòa!”
Kiếm này vừa dừng, bốn mươi chín kiếm bay ra trước đó bỗng đồng loạt chuyển hướng bay đến.
Trong tích tắc, bốn mươi chín điểm hào quang, giống như ngôi sao rơi xuống bay nhanh đến.
Từng đường kiếm quang bắt đầu chui vào trên thanh phi kiếm lơ lửng trong không trung, phi kiếm đó cũng bắt đầu to lên, hào quang cũng sáng hơn.
Khi toàn bộ bốn mươi chín đường kiếm quang nhập. vào, trong không trung xuất hiện thanh kiếm khổng lồ.
Chỉ thấy kiếm đó, dài sáu trượng, rộng ba thước, thân kiếm phóng ra hào quang chói mắt.
Trương Điên nheo mắt lại.
Trước nay ông ta chưa từng có cảm giác áp bức mạnh như vậy.
Dường như trời sắp sập xuống. Sau đó, thanh kiếm đó vụt lóe hào quang. Trời đất tối sâm.
Kiếm khổng lồ hóa thành một đường lưu quang, đâm thẳng về Trương Điên.
Trương Điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416839/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.