Tưởng Tuyền Lâm khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.
Lý Dục Thần lại cau mày.
Đạo pháp của tiểu đạo sĩ này thực sự quá thấp rồi.
Đạo thuật này, đừng nói là đấu pháp với người tu hành, cho dù là so với luyện võ, cũng chưa chắc có thể đánh được ai.
So sánh đạo pháp và võ đạo, thời kỳ đầu không chiếm ưu thế.
Võ đạo càng trực tiếp, đều luyện ra kỹ năng giết người.
Còn đạo pháp ở thời kỳ đầu, luôn là chỉ coi trọng đẹp mắt chứ không xem trọng tác dụng, cho nên rất nhiều tu sĩ không đến tiên thiên, hoặc là hậu thiên không cố gắng, cuối cùng chỉ có thể dựa vào biến pháp lừa người.
Nhưng một khi tu đến hậu kỳ, đạo thuật sẽ nghiền áp võ đạo.
Ví dụ như Lý Dục Thần vẫn chưa vào tiên thiên, còn tông sư Tiền Đường Hà Trường Xuân đã bước một chân vào ngưỡng cửa tiên thiên, nhưng Lý Dục Thần vốn chẳng coi ông ta ra gì.
Vì tiên thiên và tiên thiên không giống nhau.
Tiên thiên của võ đạo là ngưỡng cửa từ võ nhập đạo.
Tiên thiên của Lý Dục Thần, đó là trải qua lôi kiếp, sau khi thập tử nhất sinh, thành tiên thực sự.
Tiểu đạo sĩ trước mặt, nếu pháp lực so với võ đạo, nhiều nhất cũng chỉ có thể đấu mấy chiêu với Hồng Thiên Thành, Hoàng Hải, nếu gặp phải mấy người sư phụ Vinh, ông chủ Vương, một chiêu là mất mạng.
Tưởng Tuyền Lâm này, coi thường người khác quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416814/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.