Lý Dục Thần sửng sốt, không rõ anh ta muốn làm gì.
Hoa hòa thượng đi vào hỏi nhân viên phục vụ: “Cảnh sát dẫn những ai đi?”
Nhân viên phục vụ nói: “Chỉ có bà chủ và bạn cô ta thôi”.
“Những người khác đâu?”, Hoa hòa thượng lại hỏi.
“Dàn nhạc đã quay về trường học, hai nhân viên phục vụ khác cũng đi rồi, tôi thấy chỗ này bừa bộn quá, lại nghĩ bình thường bà chủ đối xử với chúng tôi không tệ nên mới ở lại quét tước một chút”, nhân viên phục vụ nói.
Hoa hòa thượng nhíu mày nói: “Không đúng. Nếu xảy ra chuyện ẩu đả bị thương, cảnh sát sẽ không chỉ dẫn hai người đi. Các cậu đều là nhân chứng, ít nhất cũng phải đưa các cậu đi lấy lời khai chứ.
Lý Dục Thần lập tức hiểu được, chỉ sợ hai cảnh sát kia là giả.
Ở phương diện này, đúng là anh không có nhiều kinh nghiệm bằng người từng trải như Hoa hòa thượng.
“Chờ tôi gọi điện đã”.
Hoa hòa thượng nói xong liền lấy điện thoại ra bấm một dãy số, không nói chuyện gì cả, chỉ nói địa chỉ.
Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe đã lao đến nhanh như chớp.
Một người đi xuống xe, cánh tay và trên cổ đều là hình xăm.
Hắn ta chạy lại đây, lấy dáng vẻ gần như nịnh nọt nói với Hoa hòa thượng: “Anh Hoa, sao anh lại đến đây?”
Hoa hòa thượng nâng tay lên tát cho hắn ta một cái.
Vương Siêu chính là anh Siêu mà Trương Diễm Diễm nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416771/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.