Khi nghe thấy Lý Dục Thần nói hai từ ‘trúng độc’, mọi người trong phòng đều chấn kinh.
Hồ Sư Ước tiêu tốn không ít thời gian, vừa bắt mạch, vừa dùng kim châm thử độc, cuối cùng mới đoán định Tiền Nhược Vọng trúng độc.
Lý Dục Thần chỉ khẽ đặt lên cổ tay, thì đã biết ngay.
Chênh lệch về mặt y thuật, hiển nhiên không phải chỉ một chút.
“Anh Lý, độc này có giải được không?”
Tiền Hân Đồng hoàn toàn không còn kiêu ngạo, liên quan đến an nguy tính mạng của ông nội, cô ta trở nên cung kính và cẩn thận, chỉ sợ Lý Dục Thần không vui, quay đầu bỏ đi.
“Giải được”, Lý Dục Thần gật đầu nói.
Tiền Hân Đồng thở nhẹ nhõm: “Anh Lý, vậy phiền anh rồi”.
Lý Dục Thần nhìn sang Hồ Sư Ước nói: “Ông Hồ, Thập Tam Châm của nhà họ Hồ cũng có thể giải được độc này mà”.
Hồ Sư Ước xấu hổ nói: “Độc này ở xương cốt, cần dựa vào nội lực cực mạnh, dùng châm ép độc ra từ xương cốt. Tôi đã lớn tuổi, tuy biết châm pháp, nội lực lại không đủ, thực sự hổ thẹn với ơn truyền châm của cậu Lý, cũng hổ thẹn với liệt tổ liệt tông của nhà họ Hồ”.
Lý Dục Thần vừa nghe, cười nói: “Ông Hồ, ông nặng lời rồi. Nhưng chẳng lẽ ông không nghĩ, nội lực có thể truyền sao? Nội lực của ông không thâm sâu, nhưng ở đây có người nội lực thâm hậu đấy!”
Nói xong liền cười hi hi nhìn sang Tiền Khôn.
Tiền Khôn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416763/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.