Âm Long lè lưỡi ra, cuộn lấy phi kiếm, muốn nuốt vào miệng.
Nhưng bị kiếm khí làm đầu lưỡi bị thương, liền ngoắc đầu mạnh, ném phi kiếm đi.
Lưỡi trăn đứt lìa, mang theo máu màu đen, rơi xuống đất như mưa bão.
Phi kiếm cũng rơi xuống đất, ảm đạm mất ánh sáng.
Đạo sĩ Lăng Tiêu vội niệm chú, kiếm quang ẩn hiện, cuối cùng không thể bay lên.
Đạo sĩ Lăng Tiêu sốt ruột lo lắng, không ngờ đường kiếm diệt tuyệt chỉ chém đứt lưỡi của con trăn.
Đây là chỗ dựa lớn nhất của ông ta, bây giờ chỉ còn lại bùa chú.
Ông ta hoảng loạn tóm ra một nắm bùa trên người, ném loạn lên, người thì lùi lại, chuẩn bị bỏ chạy.
Những lá bùa đó đón gió bùng cháy, hóa thành sao băng, đập về phía Âm Long, nổ ra rất nhiều khóm lửa trên vảy lân trên thân mình con trăn.
Nhưng có lẽ con trăn khổng lồ bị đứt lưỡi, vô cùng tức giận, bất chấp những khóm lửa này, vù một cái lao đến, há cái miệng lớn, định cắn Lăng Tiêu.
Đầu rắn ngẩng lên, vung loạn trái phải.
Lăng Tiêu trong không trung, tóc tai rối bù, hai tay múa loạn, vẫn còn bấm quyết, muốn điều khiển thanh kiếm đó.
Tiếc là ông ta không phải là kiếm tiên, thanh kiếm này không phải là pháp khí bản mệnh của ông ta, còn kiếm linh bị máu trăn nhiễm bẩn, mất đi linh khí, không thể cảm ứng được năng lượng của lời niệm chú của ông ta.
Ánh mắt của Lăng Tiêu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416717/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.