“Cậu Lý nào?”, Lăng Tiêu hỏi.
Lý Dục Thần tiến lên trước một bước nói: “Chính là tại hạ nhỏ bé đây”.
“Cậu biết ngũ lôi chính pháp?”, Lăng Tiêu nhìn Lý Dục Thần: “Cậu không phải là người của Long Hổ Sơn, làm sao biết ngũ lôi chính pháp?”
Lý Dục Thần mỉm cười nói: “Tôi đã từng gặp thiên sư các đời trước của Long Hổ Sơn, nhưng Long Hổ Sơn hiện nay, đúng là tôi chưa từng đến chơi”.
“Nói láo!”, Lăng Tiêu làm sao có thể tin Lý Dục Thần từng gặp thiên sư các đời trước: “Nhóc con, tôi không cần biết cậu dùng cách gì giết được đồ nhi Thanh Huyền của tôi, hôm nay tôi sẽ bắt cậu phải trả giá!”
Lý Dục Thần nói: “Vậy phải xem ông có bản lĩnh này hay không rồi”.
Lăng Tiêu lạnh lùng hừ một tiếng, một cánh tay tiếp tục bấm quyết, tay khác vung lên, một thanh kiếm đặt dưới đất bên cạnh bay ra từ trong vỏ kiếm, hóa thành một đường sáng cầu vồng, chĩa thẳng vào Lý Dục Thần.
Thấy sư phụ xuất kiếm, trong mắt Xích Dã lộ ra vẻ vô cùng sùng kính.
Nhiều năm nay, ông ta cũng chưa từng thấy sư phụ xuất kiếm mấy lần.
Mỗi một lần xuất kiếm, đều lóe lên ánh sáng cầu vồng, sau đó là một cao thủ bỏ mạng.
Ông ba Tiêu bên cạnh lại chấn kinh há hốc miệng.
Ông ta đâu từng nhìn thấy cảnh tượng như này, phi kiếm ư, chỉ có trong phim ảnh mới có, vậy là lại nhìn thấy thật.
Vừa nãy ông ta còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416714/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.