“Không cần chứng cứ", Lý Dục Thần nói: “Không phải ông ta biết Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Pháp sao? Cứ để ông ta gọi sét đến đánh tôi là được, tôi sẽ lấy thân mình thử nghiệm thay mọi người, điều này không tính là vi phạm quy định đi?”
“Tội gì cậu phải làm thế?", Thẩm Bỉnh Nguyên nói.
“Chú, nếu người ta đã cố ý như thế, chúng ta cần gì phải ngăn cản, cứ để cậu Lý thử xem thiên lôi của Thanh Huyền đạo trưởng là được mà", Thẩm Minh Xuân không có ý tốt nói.
“Hừ, cái đồ không biết sống chết!”
Hoàng Định Bang mắng một câu, có chút bất mãn với việc Thanh Huyền chậm chạp không ra tay với Lý Dục Thần, liền nói: “Thanh Huyền đạo trưởng, người ta đã gọi ông là kẻ lừa đảo, nếu ông còn không ra tay thì sẽ đánh mất uy danh của Long Hổ Sơn đấy”.
Sắc mặt Thanh Huyền lúc trắng lúc xanh, ánh mắt không chừng lấp loé.
Lúc này ông ta cũng không dùng được Quan Vân Thuật, sao có thể quan sát được sét có đánh đến đây hay không chứ.
Cũng không thể bảo Lý Dục Thần đến trên mặt hồ chờ sét đánh đi.
Cô Tô Từ Thông nhướng mày, nói: “Hay là kẻ lừa đảo thật?”
Lúc này, rất nhiều người xung quanh đều bắt đầu sinh ra nghi vấn.
Nhưng mà bọn họ cũng không dám nói, dù sao tia chớp vừa rồi quá mức rung động .
Lý Dục Thần thấy đã đến lúc liền cười lạnh một tiếng, nói:
“Chưởng môn tiền nhiệm của Phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416699/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.