Chỉ thấy lá bùa xèo một tiếng bùng cháy, khi sắp cháy hết, tay Thanh Huyền rung lên, vứt ra một điểm hỏa tinh biến mất trong không trung.
Đúng lúc này, không trung lóe lên, trên bầu trời phía xa lóe lên tia chớp điện, đánh thẳng mặt hồ.
Hướng của chớp điện chính là hướng mà Thanh Huyền đạo trưởng chỉ.
Nhìn thấy cảnh này, nỗi chấn hãi trong lòng Chu Lợi Quân không gì sánh được.
Đây mới gọi là đạo pháp!
Lý Dục Thần, mày cứ đợi bị sét đánh đi.
Không biết có phải bùa của đạo sĩ quá linh nghiệm không, bầu trời tối sầm lại, trên mặt hồ mờ mờ phía xa, mây đen ngưng tụ, bên trong ẩn giấu những đường sét cuồn cuộn.
Gió nổi lên, thuyền nhỏ trên hồ dập dềnh trên sóng gió.
Gió trong vườn hoa cực kỳ lớn, thổi vù vù, giống như mãnh hổ gầm thét.
Từng hạt mưa li ti bắt đầu rơi xuống, mưa dày và nặng, giống như lụa mỏng đan dệt, che đi hình ảnh của thành phố phía xa.
Dưới sự hướng dẫn của người nhà họ Thẩm, mọi người trốn trong căn phòng được xây dựng từ kính.
Trong phòng cũng rộng rãi, nhưng hiển nhiên không được rộng rãi thoáng đãng như hoa viên.
Lý Dục Thần đứng bên cửa sổ, nhìn đám mây phía xa.
Hồ Chấn Trạch quả nhiên danh bất hư truyền.
Khi anh ở Côn Luân đã nghe các sư trưởng nói đến lôi thần Chấn Trạch.
Truyền rằng thời thượng cổ, lôi thần tu luyện tại đây, toàn bộ sấm sét cửu thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416685/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.