Thì ra là cổ trùng chết khắp đất.
“Hừ! Họ Vạn kia, ông thực sự muốn đối đầu với tôi hả?”, Tào Tra Lý tức giận nói: “Ông không sợ ngày nào đó, cậu của tôi làm đầu rồng của Hồng Môn hả?”
Vạn Sơn Lâm cười lớn ha ha: “Hồng Môn tao từ xưa thay trời hành đạo, Giang Long Huy là người chèo lái của Hồng Môn Nam Dương, lại dám đi ngược lại lời dạy của tổ tiên, câu kết với tà môn ngoại đạo các người, còn muốn làm đầu rồng của Hồng Môn, đúng là si tâm vọng tưởng!”
Tào Tra Lý cười lạnh lùng nói: “Vậy thì cứ đợi mà xem đi, Vạn Thời Quân làm đầu rồng nhiều năm như vậy, chưa thấy ông ta khiến Hồng Môn lớn mạnh, sớm nên nhường vị rồi. Vạn Sơn Lâm, các ông đã hết thời rồi! Còn muốn thay trời hành đạo? Hôm nay cho ông thấy, thế nào là đạo!”
Nói xong, gã ta giật mặt dây chuyền treo trước ngực ném xuống đất.
Sau đó hai tay bấm quyết, miệng niệm đọc.
Mặt dây chuyền đột nhiên có động tĩnh, hóa thành nhân ngẫu to bằng nắm đấm, nằm dưới đất, nhúc nhích, giống như còn là thai nhi trong bụng mẹ.
*nhân ngẫu: búp bê đồ chơi hình người.
“Cổ mạn đồng!”
Vạn Sơn Lâm cau mày.
Cổ mạn đồng là tà vật của đại sư Giáng Đầu Nam Dương luyện hóa từ trẻ sơ sinh, cũng là một loại Giáng Đầu đặt biệt.
“Mày lại đưa tà vật như này vào Hoa Hạ, không sợ bị tiên môn diệt trừ sao?”
“Ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416661/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.