Nghiêm Tuệ Mẫn nói, tất nhiên phải tới xem căn nhà mới mà con rể mua rồi, đây chẳng phải là ngôi nhà tương lai của mình hay sao?
Lâm Mộng Đình nhất thời không nói lên lời, luôn cảm thấy mẹ mình lúc nào cũng chỉ mong sao nhanh chóng gả bản thân ra ngoài.
“Mẹ, con rốt cuộc có phải là con ruột của mẹ không vậy?”, Lâm Mộng Đình hờn giận hỏi.
Nghiêm Tuệ Mẫn nghe vậy lập tức trợn mắt: “Tất nhiên là đứt ruột đẻ ra rồi, nếu không phải mẹ đẻ, con lớn lên có thể xinh đẹp như vậy sao?”
Khi đến Ngô Đồng Cư, bà ta lượn quanh xem xét trước sau vài vòng, rất hài lòng với nơi này.
Tuy nơi này không rộng lớn và khí phái như sơn trang Bắc Khê nhưng lại rất sang trọng, mang đậm hương vị tao nhã cổ kính, cũng vô cùng thú vị.
“Ôi chao, nơi này đẹp quá, mẹ muốn ở lại đây vài ngày”, Nghiêm Tuệ Mẫn nói.
Câu này khiến Lý Dục Thần có chút không biết làm sao, chẳng lẽ thật sự phải sắp xếp cho vị mẹ vợ này một gian phòng sao?
Lâm Mộng Đình vội vàng kéo Nghiêm Tuệ Mẫn đi.
Nhưng Nghiêm Tuệ Mẫn lại vô cùng bất mãn, nói còn chưa từng ăn qua bữa cơm nào ở nhà con rể đâu…
……
Quán cơm Thân Dân vẫn hoạt động bình thường.
Nhưng những khách hàng đến hôm nay hơi khác so với mọi khi.
Trời cũng đã xế chiều mà vẫn còn vài vị khách hàng ngồi lại chưa có dấu hiệu ra về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416643/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.