Cùng lắm là liều mạng, muốn chết cũng chết chung với anh em.
Lý Dục Thần dừng lại, mỉm cười với anh ta: “Anh Mã Sơn, anh quay lại đi, em có thể xử lý”.
Mã Sơn thấy Lý Dục Thần tự tin như vậy bèn gật đầu.
Nhưng anh ta không lùi về sau mà đứng tại đó, lo lắng nhìn theo.
Một khi anh em của mình gặp nguy hiểm, anh ta sẽ không do dự mà lao đến.
Lý Dục Thần tiếp tục đi về phía trước.
Đám linh hồn chó bao vây lấy anh nhưng vẫn giữ khoảng cách, không dám tấn công như thể trên người anh có thứ gì đó khiến chúng sợ hãi.
Anh bước đến bên cạnh Cố Ngôn Châu.
Lý Dục Thần nhẹ nhàng vỗ vào người ông ta.
Cố Ngôn Châu đang vận chuyển chân khí, đã đến cực hạn, ông ta sắp tự nổ rồi.
Lý Dục Thần vừa vỗ vào người ông ta, năng lượng như được giải phóng, cơ thể chẳng khác nào quả bóng xì hơi.
“Ông lão, về chăm sóc cho cậu chủ của ông đi, ở đây cứ giao lại cho tôi”.
Cố Ngôn Châu nửa tin nửa ngờ.
Nhưng lúc này, chân khí của ông ta đã cạn kiệt, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều, cũng chỉ còn cách tin tưởng vào Lý Dục Thần.
Ông lão gật đầu, lặng lẽ quay về bên cạnh Trần Văn Học.
Trần Văn Học thấp giọng hỏi: “Chú Cố, chú không sao chứ?”
Cố Ngôn Châu lắc đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào Lý Dục Thần.
Lúc này, những bóng ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416503/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.