Ông ta chỉ vào một khối đá đã tróc, màu chỗ bị tróc rất xanh: “Khối này thì sao? Hàng thượng hạng đó, chắc chắn tốt luôn”.
Nhưng Lý Dục Thần lại chẳng thèm nhìn lấy một lần, anh chỉ vào một khối đá không có gì nổi bật ở bên cạnh: “Cái này bán sao?”
“À, cái đó hả”, ông chủ trợn mắt, giọng điệu lập tức trở nên lạnh nhạt hơn: “Năm trăm một khối, cậu cứ chọn tuỳ ý”.
Lý Dục Thần tiện tay chọn hai khối, bảo Mã Sơn thanh toán một nghìn rồi hỏi.
“Có cắt không?”
“Chỗ tôi không cắt, bên họ có cắt đó”, ông chủ chỉ vào gian hàng bán đá thô lớn nhất mà anh ghé vào đầu tiên.
Lý Dục Thần và Mã Sơn ôm đá đi qua bên đó.
Ông chủ của gian hàng kia nhìn khối đá trong tay họ, nói: “Đá không mua chỗ tôi nên sẽ thu phí theo số lượng nhát cắt, hai khối đá này của cậu không to, chắc tầm năm mươi một nhát thôi. Nhưng tôi báo trước nhé, đây là đá thô, có thể cậu cắt hoài cũng không ra đâu”.
Lý Dục Thần đáp lời: “Không sao, cứ cắt đi”.
Ông chủ cũng không nói nhiều nữa, cầm khối đá đi cắt.
Khối đá đầu tiên cắt xong, không có gì ở bên trong, một viên đá trắng ngần, chẳng có nổi một chút ánh ngọc nào.
Ông chủ hỏi: “Còn cắt nữa không?”
Anh trả lời: “Cắt”.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416470/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.